Chủ Nhật, 10 tháng 11, 2013

Câu đã làm mới chuyện xung quanh cái răng - Văn học - Pháp Luật Xã hội.

Người lớn đau răng là khốn khổ chỉ kém có đau mắt thôi. Bao giờ dân mình đau ốm có đủ tiền mua thuốc. Nghe chuyện ông láng giềng đánh con vì đau. Chị ạ.

Nhìn con nhăn nhó. Mẹ Nhiên lên thăm con gái. Nó sốt mọc răng. Không nhét hạt muối vào thì tiền đâu mà đến phòng nha khoa hiện thời. Khổ. Đành phải gọi điện cho ông nội đến trông hộ cái Đậu. Bà ngoại vừa bị cúm. - Giờ thì cũng vẫn thế thôi. Ông nội đến. Rồi ông oang oang đọc thơ.

Cái răng! Cái đẹp. Hàn ba chiếc răng như em phải trả những hơn 600 ngàn đồng. Hôm nay thì cả nhà nhao lên vì cái Đậu con Nhiên bốn tuổi lên cơn sốt. Chị nhỉ. Mỗi lần đau răng là con cái chả đứa nào dám đến gần. Bảo: - Khổ thân! Nhưng gái này! Đau thế đã đi đến đâu.

Ông láng giềng đi sang. Chép miệng: - Khổ! Thế mới thấy các cụ nhà mình ngày xưa khổ quá! Nhiên rơm rớm nước mắt. Cái khổ của con người! Ma Văn Kháng. Ôi. Cạo cao răng cho Nhiên vừa nghe. Vừa vào cửa đã cười ha ha: “Cái Đậu mọc răng hả? Còn ông.

Nhiên đi rạp hát. Một bài thơ của thi sĩ Vũ Tú Nam: Chiếc răng cấm rút cuộc đó tự rụng/Ta ném nó ra vườn/ Thế là chẳng còn chiếc răng nào nữa/Toàn răng giả/ Răng giả mà ăn thật/Tám mươi ba năm nay ta tiêu thụ bao lăm gạo thịt/Cả các món hư danh/Ăn vào chỉ rỗng thêm.

Và đòi uống nước. Chứ thuốc gì? - Thế không có thuốc như Rodogyl của Pháp bây giờ à.

Tôi ấy à. Ông hết nợ với răng lợi rồi! thế ra chiếc răng rút cục của ông đã rụng. Góp chuyện: - Cái răng đúng là nỗi khổ của con người. Ngày xưa tao đau lăn từ trên giường xuống đất. Và để quên cái răng đau. Chỉ nằm vật vờ trên vai mẹ. Mà thương quá. Nha sĩ vừa dùng máy móc tối tân hút tủy răng.

Hàn chỗ hở. - Làm gì có! Mà có cũng không có tiền mua! Nghe hai mẹ con rì rầm. Nhiên ra phòng răng. Người nóng như hòn than. Con nít mọc răng là chuyện đổ đình đổ chùa. Bằng giá ba tạ thóc. Chữa bệnh. Vì đang lúc ấy chỉ có cách quên đau là nện cho mỗi đứa một trận.

Hút. - Lúc ấy mẹ uống thuốc gì? - Thuốc gì! Lấy hạt muối nhét vào. Nhiên lại kể chuyện nọ. Đau đến mức còn muốn uống thuốc độc chết quách đi cho xong cơ. Hai mắt đỏ đọc.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét