Thứ Ba, 22 tháng 10, 2013

Đừng buông cùng ngắm anh nhé!. Nắm chặt tay em.

Đó là cảm giác hạnh phúc mà em muốn mỗi ngày đều được sang trọng

Nắm chặt tay em, đừng buông anh nhé!

Với em. Để em dùng trái tim và tình của mình xoa dịu cho anh những lúc anh buồn bã… Hãy nắm chặt tay em khi anh anh cần có em bên mình. Hãy nắm chặt tay em khi anh anh cần có em bên mình. Nhờ có anh với bàn tay đầy chai sạn để giúp em thêm mạnh mẽ để bước tiếp sau những khó khăn mà cuộc sống tạo ra.

Em yêu và trân trọng người đàn ông mình yêu vì những năm tháng gian nan. Em chỉ lặng lẽ cầm đôi bàn tay anh: Bài hệ trọng: Chỉ là…một thứ tình thoảng qua Em có hạnh phúc không? Anh thề đi! Ta yêu nhau vừa đủ thôi anh nhé Là đôi bàn tay đầy chai sạn này đây! Anh có một đôi bàn tay to và thô kệch. Là đôi bàn tay anh nâng niu đón đứa con yêu dấu của chúng mình…Bằng đôi bàn tay ấy. Anh nhé! Hãy nắm chặt tay em… (Ảnh minh họa) Em tin mình không chọn lầm người.

(Ảnh minh họa) Cuộc mưu sinh với những nhọc nhằn đã làm cho nó hằn lên những vết tích thế cục. Anh sẽ dắt em qua những giấc mơ. Anh sợ đôi bàn tay đầy chai sạn đó sẽ làm tổn thương gò má của em. Anh mang lại hạnh phúc cho em! nên chi đừng bao giờ buông bàn tay anh ra nhé. Hãy để em nắm tay anh mỗi khi anh mỏi mệt.

Nhưng nó làm em muốn siết chặt thêm bàn tay anh. Anh lại giật mình vì sợ làm em đau. Em cần anh. Có đôi khi anh dùng đôi tay lau dòng nước mắt của em trong một lần hờn dỗi. Để em nắm tay anh đi đến hết thế cuộc. Cũng do vậy mà đôi bàn tay anh chai sạn. Có nhẽ anh không biết rằng đôi bàn tay tưởng chừng thô kệch đó đã tạo cho em một sức mạnh lớn lao đến nhường nào.

Chở che bởi một người đàn ông can trường như anh. Cuộc sống của anh là hàng chuỗi những khốn cùng và khó nhọc. Anh nhé! Hãy nắm chặt tay em… Lan Nhi. Được xoa dịu cho anh những nhọc nhằn. Anh sợ đôi bàn tay đầy chai sạn đó sẽ làm thương tổn gò má của em.

Sẽ đi đến nụ cười. Niềm hạnh phúc rất đơn giản. Em thích cái cảm giác thử định nghĩa xem mình yêu điều gì ở anh? Và rồi

Nắm chặt tay em, đừng buông anh nhé!

Một con người có thể che chở và bao bọc em suốt cả cuộc đời. Em cảm thấy mình được sẻ chia cùng anh những vất vả. Bằng đôi bàn tay ấy. Em không cần một người đàn ông với vẻ ngoài bảnh bao. Đó là cảm giác hạnh phúc mà em muốn mỗi ngày đều được sang trọng. Nó sẽ là đôi bàn tay lau nước mắt cho em. Và trên hết nó khiến em cảm thấy được bảo vệ. Là đôi bàn tay em gối đầu ngủ mỗi khi màn đêm buông xuống.

Qua những khổ cực và thử thách để đi đến bờ bến hạnh phúc. Hơi ấm bàn tay anh Em thường ngồi trầm tư ngắm nhìn anh và tủm tỉm cười một mình. Mỗi lần nắm tay anh đi dạo trên con đường nhuộm ánh nắng vàng. Em lại được cầm tay anh đi dạo trên con đường con thuộc. Em có lề thói dùng đôi bàn tay thô giáp của anh để áp vào hai má.

Đó chỉ là mỗi buổi chiều. Sau một ngày làm việc mệt mỏi. Là đôi bàn tay em nắm chặt mỗi khi khó khăn. Anh không phải là một chàng công tử sinh ra trong giàu có.

Em thấy tay mình chạm vào những chai sạn. Nhưng anh đã vượt qua mọi thứ để trở thành một người đàn ông trưởng thành. Cái cảm giác những vết hằn trên đôi bàn tay anh cọ vào má em làm em thương anh nhiều hơn. Mỗi lần anh hỏi em: “Điều gì khiến em yêu và ở bên anh?”. Nhưng thật lạ. Em sẽ cùng anh đi tới cùng tận con đường của tình ái.

Nhưng thật lạ. Nước mắt…Em yêu anh vì anh là một người đàn ông trải đời vì anh là người có thể cho em dựa vào. Đôi bàn tay của anh cũng sẽ tạo dựng cho hai đứa mình một tổ ấm. Chỉ nhìn vào đôi bàn tay ấy người ta cũng đủ biết anh đã phải qua những nặng nhọc như thế nào trong thế cục.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét