Vai Lộc trong “Đường đua” là một vai khó với người ít kinh nghiệm diễn xuất như tôi
Nên tôi cảm thấy hoang mang, và muốn nghỉ ngơi cho tỉnh ngủ, rồi sau đó thực hiện tiếp những điều mình chưa làm được. Nhiều cuốn sách tôi cứ đọc đi đọc lại, thỉnh thoảng tôi lại mang ra nghiền ngẫm. Vậy mà tôi đã sang sân khác đến 2 lần rồi… (Cười) - Nếu anh không tham dự điện ảnh nữa có nhẽ là điều đáng tiếc với khán giả, bởi anh đang là hiện tượng, đang là ngôi sao mới của điện ảnh Việt.
Thấy bạn bè bảo tôi được khen lắm, tôi cũng sợ… Tôi sợ điều gì thành công quá nhanh thì cũng sẽ nguội tàn vội vã. Và tôi rất muốn chạy bộ xuyên Việt rồi phối hợp làm từ thiện, nhưng đến nay tôi vẫn chưa có đủ thời gian và điều kiện để thực hành. Điều tôi lo nữa là diễn xuất không phải thế mạnh của tôi mà chỉ là sự thiên nhiên, bản năng mà thôi. Ngoài ra tôi cũng sẽ có thêm những hoạt động khác về âm nhạc.
Sau khi xem xong, tôi thở phảo nhẹ nhàng và cảm thấy thoải mái. Thế mà với “Đường đua” anh đã có vai chính? - Đoàn làm phim “Đường đua” đã nhắm vai chính cho tôi từ trước vì họ nhận thấy tôi có những đặc điểm giống như nhân vật. Từ trước đến giờ, tôi không lấn sân sang lĩnh vực không phải sở trường của mình.
Anh thấy thế nào? - Sau khi “Đường đua” ra mắt, tôi không dám đọc báo, hay theo dõi các phương tiện truyền thông đại chúng. - Được biết anh cũng có nhiều sở thích khác ngoài nghệ thuật? - Tôi thích chạy bộ. - Vậy sự trở lại âm nhạc của anh đến đâu rồi? - Trong tháng này, tôi sẽ ra mắt album mới của mình.
Tôi nghĩ là một người nghệ sĩ mà không trang bị cho mình tri thức về văn hóa, xã hội… thì rất dễ bị nhàm chán và lặp lại chính bản thân mình. - Sau “Đường đua” anh sẽ tiếp đóng phim? - Tôi là một ca sĩ với công việc chính là hát. Nhưng công sức của tôi với âm nhạc cũng không kém gì tôi dành cho điện ảnh. - Xin chào Phạm Anh Khoa! Tôi còn nhớ phim “Mỹ nhân kế” anh chỉ tham dự một vai phụ.
Còn việc bộ phim thành công đến đâu còn phụ thuộc vào khán giả nữa chứ. Còn với điện ảnh, có lẽ tôi sẽ tạm gác lại những dự kiến. Với “Mỹ nhân kế” thì tôi cứ diễn một cách thật nhất, như chính con người của tôi thôi, vì vai đó nhỏ mà, lại ít khi được tả.
Bộ phim là thành tựu lao động nghệ thuật nghiêm túc và xứng đáng với công sức của cả đoàn làm phim. - Là dân “tay ngang” với điện ảnh, hẳn khi dự “Đường đua” anh cũng có lo âu? - Đã nhận lời tham gia mà không diễn tròn vai thì thật là… Nên tôi cũng rất lo rằng mình có diễn được tốt nhất hay không, hay vượt qua chính bản thân mình nữa.
Trong album này, tôi vẫn trung thành với dòng nhạc Unplug mà tôi đã đeo đuổi từ lâu. - Vậy khi xem phim của chính mình, anh thấy sao? - Khi xem “Đường đua” tôi thế là một người xem khách quan, chứ không phải là người mô tả một vai diễn trong phim.
- Anh hóa giải điều lo lắng của mình thế nào? - Tôi đã bắt đầu học diễn xuất với đạo diễn Nguyễn Khắc Huy và diễn viên Hồng Ánh trước khi “Đường đua” bấm máy khoảng 2 tháng.
Dự định cuối năm nay tôi sẽ tiếp kiến cho ra mắt thêm 1 sản phẩm âm nhạc nữa. (Cười) Tôi nghĩ chắc cũng có không ít khán giả chưa thích diễn xuất của tôi vì nó chưa có sự chỉn chu hay chuẩn mực nào hết. - Xin cảm ơn anh! Và chúc anh thành công hơn nữa trong cuộc sống! Hoàng Trung (thực hành).
Với “Đường đua” tôi bị thuyết phục bởi nhiều thứ, từ kịch bản đến ê-kíp làm việc. Thêm một đặc điểm nữa là tôi như một trang giấy trắng với điện ảnh nên phản xạ trong diễn xuất còn tốt. - Nhưng cũng chẳng thể phủ nhận được rằng nhờ có điện ảnh mà danh tiếng của anh đã “nguội” bấy lâu, đột được khán giả nhắc đến trở lại? - (Cười) Tôi được thơm lây từ điện ảnh đấy.
Tôi phải tập tưởng tượng rồi quan sát, tạo ra nhiều cảnh huống ngoài kịch bản… Những bài học đã giúp tôi phản xạ tốt hơn khi diễn xuất và có sự phối hợp ăn rơ với bạn diễn. Tôi còn thích đọc sách nữa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét