Thứ Bảy, 27 tháng 7, 2013

Địa ngục trần giới ở xưởng gỗ


TIA SÁNG rốt cuộc VỤT TẮT

Đã hai tuần sau cái chết của Sơn Bồ Rót, không khí ở xóm Xung Thum A (xã Lai Hòa, thị xã Vĩnh Châu, Sóc Trăng) vẫn buồn vời vợi. Nghe Rót chết đuối, mọi người quá cỡ kinh ngạc, bởi đó là một anh chàng to con nhưng phúc hậu, một mình cặm cụi làm lo cái ăn cho cả gia đình khốn khổ. Khi Rót chưa đầy ba tuổi, người cha tắt nghỉ. Mẹ Rót là bà Lâm Thị Lệ (48 tuổi) một mình tần tảo nuôi hai con trai: Rót và Sơn Si Nát. Sự đùm bọc của những người lối xóm tốt bụng ở Xung Thum A đã giúp Rót và gia đình vượt qua nhiều khó khăn.

Năm lên 14 tuổi, Rót đảm trách công việc như một người đàn ông rường cột của gia đình. Bà Phan Thúy Mừng (Trưởng ấp Xung Thum A) kể: “Rót rất hiền hậu, hiếu thảo. Cháu chỉ biết có một việc là làm công làm mướn kiếm tiền nuôi mẹ và em. Khoảng năm năm gần đây, mẹ Rót lâm trọng bệnh, em trai thì bị mù hai mắt, Rót càng làm việc cật lực hơn. Quê nghèo, kiếm việc không nuôi nổi mấy miệng ăn, cậu bé theo dòng người đi cần lao tận Bình Dương. Tháng nào cũng gửi tiền về nuôi mẹ nuôi em. Có lần, tôi gặp cậu về thăm mẹ. Tôi hỏi có người tình chưa, Rót hổ hang đỏ mặt nói bản thân lo chưa xong đâu dám nghĩ đến chuyện đó. Mà thật vậy, thằng bé này chỉ lo kiếm tiền nuôi mẹ, nuôi em, ai cũng biết”. Nhiều người dân ở địa phương này từng kêu gả con gái cho Rót, nhưng cậu ta luôn cười cho qua. Cậu chỉ xông xáo khi ai đó thuê đào ao nuôi cá, phát cỏ vườn... Nhắc đến con trai, bà Lệ thều thào: “Dù đi làm bất kỳ ở đâu, một hai tuần là Rót gọi điện về hỏi thăm tôi và thằng Nát. Đổi chỗ làm ở đâu là nó gọi điện cho tôi biết ngay. Nó là hy vọng duy nhất của tôi, nhưng giờ nó đã... Chết rồi!”. Lúc được công an cho nhận mặt con, bà Lệ đã phải vuốt mặt Rót đến ba lần cậu ta mới chịu khép đôi mắt lại.

LUẬT BẤT THÀNH VĂN Ở XƯỞNG GỖ

Rót ra đi lúc đứa em trai mù lòa đang ở quê nhà chờ tiền trị bệnh, bà Lệ đang ở mướn cho một gia đình tận Long An. Sau một tuần, bà Lệ bặt tin con thì hung tin vụt đến. Người ta cho bà hay Rót chết do đuối nước. Một chuyện hoàn toàn khó tin bởi Rót bơi rất giỏi. Câu chuyện dần hiện rõ tình đầu khi người mẹ nghèo đến nhận xác con và hỏi han những người biết chuyện. “Thằng Rót cùng đứa bạn làm công chung vượt rào lội sông để trốn thoát khỏi cái nơi làm việc hắc ám như địa ngục ấy. Ông chủ của nó cho người cầm gậy phong bế không cho lên bờ. Hai đứa bị dí giữa dòng, thằng Rót đuối và chìm tử vong” - bà Lệ nức nở kể.


Bà Lệ và đứa con trai mù lòa không còn nguồn sống sau khi Rót mất

Cái chết của Rót được Lý Vũ Phong - một người làm thuê cùng hoàn cảnh kể rành mạch với Công an Bình Dương và người thân. Theo đó, giữa tháng 5-2013, Lý Vũ Phong cùng vợ là Trần Thị Lụa được “cò việc” giới thiệu vào làm mướn trong xưởng gỗ của ông Phong (ấp Thanh Tân, xã Thanh An, huyện Dầu Tiếng, tỉnh Bình Dương - khu vực hồ Dầu Tiếng). Phong gặp Rót khi mới được người ta giới thiệu vào làm chỉ một ngày. Ngoại giả còn có hai người nữa cùng làm nơi đây là Đẹp và Đương. Cả năm công nhân này sau khi bước vào cánh cổng xưởng của ông Phong đều bị buộc học tập nội qui. Cả thảy không được xài điện thoại, xài tiền, không được rời khỏi xưởng nửa bước khi không được ông chủ cho phép. Mỗi tối, dù đã có hàng rào kiên cố nhưng ông chủ vẫn lấy ổ khóa khóa các phòng của công nhân lại, đẩy vào đó một cái thùng nhựa để tiểu tiện, sáng tự mang ra đi đổ. Chế độ lao động vất vả nhưng ăn uống càng kham khổ hơn. Khi bị lừa, các công nhân phản ứng. Ông chủ Phong ra mặt tuyên bố không ai được rời khỏi xưởng nếu chưa làm đủ tiền trả nợ cho ông ta. “Hóa ra, mỗi người chúng tôi đã được người ta bán cho ông Phong giá 700.000 đồng. Biết mình bị ức hiếp, bị lợi dụng, nhưng xứ lạ quê người nên đành cắn răng chịu đựng. Rót buồn lắm khi bị ông chủ tạm giữ điện thoại di động, tắt đường liên lạc với gia đình” - Lý Vũ Phong kể.

CUỘC ĐÀO TẨU BẤT THÀNH

Sáng 26-5-2013, Rót và Đương quyết định bỏ trốn. Lý Vũ Phong khuyên nên kiên nhẫn, làm thêm vài ngày cho đủ tiền chuộc thân một mai đi công khai. Tuy nhiên, Rót và Đương không tin và không nghe theo, quyết đào tẩu. Họ vượt qua bức tường rào và bắt đầu bơi qua hồ Cần Nôm. Tuy nhiên, ông Phong sớm phát hiện nhờ hệ thống camera giám sát đã cho người chạy xe vòng qua bên kia hồ cầm gậy đứng canh chờ Rót và Đương để đánh đuổi trở lại.

Lý Vũ Phong và Đẹp thấy Rót - Đương đuối sức, sắp chìm nên kêu la đòi bơi xuồng ra cứu. Ông Phong mặt hờ hững hét: ai dám cứu sẽ cho người đánh tàn phế. Lý Vũ Phong nhớ rõ: “Khi thấy thằng Rót sắp chìm, tôi nổi điên nạt luôn ông Phong rằng bất nhẫn, thấy chết không cứu mà còn không cho ai cứu. Ông Phong văng tục và nói rằng nó muốn tẩu thoát thì đáng tội chết, không cứu và không ai được cứu. Lúc đó có mặt mấy ông bạn nhậu của ông Phong chứng kiến, cũng mặc nhiên đứng nhìn”. Khi Rót chìm dần xuống lòng hồ, Phong liều mạng nhảy xuống cứu giúp. Nhưng do lòng hồ sâu đến hơn 10m nước nên Phong đành bất lực, chỉ cứu được Đương, khi đó cũng sắp chìm vì đuối sức.

Theo Lý Vũ Phong, khi lội được hơn nửa hồ, Sơn Bồ Rót có hiện tượng bị chuột rút, đưa hai tay lên quơ quơ ra hiệu cầu cứu. Trong lúc đó Đương vẫn tiếp kiến bơi qua phía bên kia hồ thì bị một nhóm người dùng gậy đánh đuổi trở lại. Đương bơi ngược lại gần đến giữa hồ thì đuối và bắt đầu chìm như Rót. Lúc Phong bơi xuồng ra vớt Đương lên thì Rót đã chìm mất dưới lòng hồ. Sau đó, công an đến cho người trục vớt xác Rót, lúc này khoản 15 giờ chiều 26-5-2013. “Sau khi Rót chết, ông chủ Phong gọi chúng tôi đến bảo hãy khai man rằng Rót và Đương bơi đua nên xảy ra tai nạn, ông ta sẽ cho chúng tôi mỗi người hai triệu đồng. Nhưng chúng tôi không bằng lòng, đã kể hết với công an thảy sự thật. Chúng tôi mong luật pháp trừng trị nghiêm ông chủ tàn nhẫn này” - Lý Vũ Phong bức xúc.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét